Em muốn sánh đôi bên anh ngày Tết…
Người ta thường nói tết đoàn viên, tết sum họp, có ai nói tết chia xa bao giờ? Em có thể bên cạnh gia đình, bên cạnh bè bạn nhưng tại sao không thể bên cạnh người mình thương…
Yêu xa quả là một thử thách thật sự kinh khủng, đôi khi nó khiến em cảm thấy mệt mỏi và tưởng chừng như suýt vụt mất bàn tay anh. Anh biết không, ở nơi không anh, em bị cũng bị xao động bởi những thứ tình cảm mơ hồ khác, nhưng nỗi nhớ anh trong em vẫn cứ cồn cào và âm ỉ, không lúc nào em không nghĩ về anh.
Tết đầu tiên em xa nhà cũng là tết đầu tiên em được ở cạnh anh, được đón giao thừa cùng anh. Em khóc rất nhiều vì nhớ nhà, em nhớ không khí rộn ràng tối giao thừa, nhớ dáng mẹ loay hoay dọn dẹp bàn thờ, ba thì trưng bày hoa quả… Em quên mất sự có mặt của anh, cứ thế mà sụt sùi nước mắt…
Ấy thế mà anh đã mang lại cho em niềm vui to lớn lắm anh biết không. Anh đưa em tới chùa thắp hương, anh chở em dạo quanh khu phố người Hoa để xem họ treo đèn, anh mua cả pháo để đốt và anh đã đứng trước cửa phòng em trong bộ đồ lịch lãm (mà thường ngày anh chỉ mặc đồ thể thao, bụi bặm) với một hộp bánh nhỏ trên tay. Anh nói đây là lần đầu tiên anh tặng quà tết cho một cô gái…
Thấy em cứ sụt sịt khóc, xem chừng dỗ không được, anh mang ghita ra vừa đàn vừa hát cho em nghe, anh không biết là lúc ấy anh dễ thương thế nào đâu. Đúng 12 giờ giao thừa, anh mang pháo ra đốt ran cả ký túc xá. Nước mắt em đã ngưng tự khi nào. Em biết là anh đang cố gắng để em có được không khí như tết ở quê nhà dù nó không hoàn hảo lắm. Em thì thầm cảm ơn anh, em vẫn còn nhớ câu anh nói lúc ấy “Anh chỉ muốn làm những gì tốt nhất cho em”. Lúc ấy em cảm thấy rào cản ngôn ngữ hay khoảng cách địa lý không là cái đinh gì cả, tình yêu thì có ai lý giải được và cứ như thế em trao tay cho anh nắm kể từ đó và em tự nhủ sẽ mãi giữ chặt lấy tay anh.
Để rồi em trao cả cái quyền dày vò em cho hai chữ “yêu xa” anh ạ! Người ta hỏi em “Tết này dẫn người yêu ra mắt nha!” “Tết này người yêu có về không” “Người yêu mày đâu tết dẫn lên nhà chơi nha”… Em nên trả lời với họ thế nào anh nhỉ?
Có lẽ im lặng là tốt nhất. Nhưng thật sự em cũng muốn “khoe” anh với mọi người, muốn mọi người biết tình yêu của em ra sao, người yêu của em tốt như thế nào, hài hước và vui tính làm sao! Em muốn lại cùng anh dạo phố phường đêm giao thừa, em muốn cùng anh quây quần bên gia đình em đón khoảnh khắc đầu tiên của năm mới, em muốn cùng anh họp nhóm đầu xuân cùng bạn bè… Anh thật sự đã trở thành một nửa cuộc sống của em rồi, anh biết không chàng trai!
Nắng xuân đã tràn lan khắp quê hương em, chợ quê dập dìu người qua lại và sắc màu của hoa quả, bánh mứt làm nao lòng những người con xa xứ. Tết này em đã có thể về bên cạnh gia đình mình nhưng cảm giác không anh thật thiếu vắng.
Anh à! Em thật sự rất muốn sánh đôi cùng anh ngày tết…