Breaking News

Khúc mùa xuân gửi cho em

Xuân về - mùa ta hẹn nhau

Ngày 30 tết, chuyến xe bus cuối cùng chuẩn bị khởi hành từ trung tâm thành phố rời bến, anh đến trước ngồi đợi ngay hàng ghế chờ, trạm chờ cuối năm vắng vẻ khách khác đi nhiều cái vẻ náo nhiệt ngày thường. Và em đến, cầm trên tay cành mai vàng hé nụ, nơi trạm dừng thưa người có anh và em, những người khách cuối cùng của năm.

Thành phố trở nên thênh thang, những ngày tết như dành trọn sự yên bình hiếm có, những khóm hoa rực rỡ đủ màu sắc, tự nhiên lại thấy xuân thành phố đằm thắm trong chút se lạnh còn vươn lại.

Thế là vô tình mình quen nhau, đôi ba câu chuyện làm quen thì ra mình học cùng ngành nhưng khác trường và một điểm chung bất ngờ mình gặp nhau ở đây trên chuyến xe bus cuối cùng là anh và em cùng tham gia chương trình tình nguyện Tết trao yêu thương nhưng lại ở hai nhóm khác nhau, anh và em “người quen” mà giờ mới biết mặt. Và những cái hẹn gặp lại nhau sau Tết khi quay lại thành phố được ấn định.



Bỏ lỡ một mùa xuân

Đi qua những ngày bên nhau trong thư viện thành phố, trên chiếc xe đạp mình băng qua các con đường quen thuộc đến trường, mùa mưa về anh sợ áo em ướt đẫm khi giờ học chỉ mới là bắt đầu, thức trắng đêm khi mùa thi vừa đến, và em ơi mình đã cùng nhau đi qua những ngày thuộc về kỉ niệm của thời sinh viên. Đã nhiều mùa Xuân đi qua đi, nhưng yêu thương trong anh dành cho em chưa bao giờ là vơi.

Người con gái nhỏ mùa xuân năm đó, mang ấm áp về trên những niềm nhớ chưa bao giờ là phôi phai. Anh yêu em mà chưa một lần dám nói. Anh nhớ em trong từng nụ cười, ánh mắt chân tình, đôi hàng mi cong, yêu em có đôi tay trắng múp nõn nà, yêu dáng em tròn đều. Tất cả anh đã cất dấu cho riêng anh…

Ngày em đi cũng vào những ngày cuối năm, phi trường quốc tế vắng hơn mọi ngày, suất học bổng em dành được mang em đi đến một nơi rất xa… Xa lắm vì khi anh nói “anh yêu em” cũng là lúc dáng em khuất dần.



Cất dấu mùa xuân 

Cái lạnh cuối đông cũng trôi qua, làn gió nhẹ heo may mang xuân đến với đất trời, con người ta như nhìn thấy yêu thương rõ nét hơn và đong đầy cảm xúc trong từng huyết mạch. Em mặc chiếc áo dài màu hồng cánh sen truyền thống, một chút cách điệu ngay tà áo có đính vài cánh hoa, làm bật lên nét dịu dàng nữ tính của người con gái Việt đằm thắm. Rồi em theo chồng nơi xứ người. Mùa xuân vừa đến hạnh phúc trong em là sự trọn vẹn.

Chiều 30 Tết, nơi trạm chờ xe bus, anh vô tình đi ngang chợt thấy nhịp đập trong anh thay đổi, nếu thời gian có thể quay ngược anh chỉ xin được nhìn thấy em - cô gái cầm trên tay nhánh mai vàng hé nụ… của mùa xuân năm đó. 

Xuân về bình yên em nhé!

Chào em, cô gái mùa xuân của riêng anh.

Cất dấu em vào trong nỗi nhớ.




Dibi